Anh chị em thân mến! Một trong những nỗi khát vọng lớn của con người là ước muốn được an toàn. Những
quảng cáo bảo hiểm, để dành tiền trong ngân hàng, đều đánh đúng vào cái bản năng muốn được an toàn và
sinh tồn. Xét về đời sống vật chất, chúng ta đều sửa soạn dự liệu cho tương lai khi về già. Bài sách Giảng
Viên nói về những người làm việc vì sự nghiệp trần gian, coi đó là cùng đích, thì những cố gắng của họ là hư
không, vì nó không dựa trên những sự nghiệp vĩnh cửu, nên con người ăn không ngon ngủ không yên là phải.
Vì thế, Thánh Phaolô Tông Đồ trong thư gửi tín hữu Colosê căn dặn ta hãy tìm kiếm những sự trên trời, đừng
lo những của cải trần thế. Chính vì vậy Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng đã muốn chúng ta hãy đặt cho đúng
chỗ những ước muốn của con người: “Chúa là nơi họ ẩn náu”. Vì thế, mối phúc đầu tiên được dành cho
người nghèo, người “đặt niềm tin vào Đức Chúa, và có Đức Chúa làm chỗ nương thân” (Gr 17,7). Người giàu
trước mặt Chúa không phải là người có nhiều tài sản, mà là người tài sản chỉ đủ dùng nhưng biết lo tìm kiếm
Nước Trời : “Chúng ta đã không mang gì vào trần gian, thì cũng chẳng mang gì ra được. Vậy nếu có cơm ăn áo
mặc, ta hãy lấy thế làm đủ” (1Tm 6,7-8). Phải biết coi trọng con người hơn tiền bạc. Tình người đáng giá hơn
giàu sang phú quý. Tiền bạc rồi sẽ hết. Chẳng ai mang theo gia tài khi chết. Có chăng là tình yêu thương đã
chia sẻ với tha nhân nơi trần thế này để trở nên “giàu có trước mặt Thiên Chúa” trên Thiên Quốc. Một tâm hồn
quảng đại là một kho tang, luôn “tìm kiếm những gì thuộc thượng giới, nơi Đức Kitô đang ngự bên hữu Thiên
Chúa” (Cl 3,1).
There is no doubt that the Lord’s Prayer has revealed so
much of our special relationship with God as our Father.
As we pray it deeply, allow it to cover every aspect of our
lives. Whenever we pray it, allow it to mold us once again
as the Father’s beloved sons and daughters.
Cầu nguyện làm nên cốt lõi đời sống người tin Chúa. Vì cầu nguyện chính là than thở với Ngài, để trình bày với
Ngài về nỗi niềm nhân thế. Cầu nguyện cũng là xin Chúa đỡ nâng trên đường đời còn mang nhiều truân chuyên.
Đức Giêsu đã dạy các môn đệ cầu nguyện. Lời Kinh “Lạy Cha” diễn tả mối dây thiêng liêng giữa Thiên Chúa và
người tín hữu. Chỉ có Chúa Giêsu mới được gọi Thiên Chúa là Cha, vì Người là Con của Chúa Cha, như Người
nhiều lần khẳng định. Lời cầu nguyện mà Người dạy các môn đệ khởi đầu bằng hai chữ “Lạy Cha”, hoặc “Thưa
Cha”, hoặc “Cha ơi”. Như vậy, Chúa Giêsu đã cho phép chúng ta gọi Chúa là Cha, giống như bản thân Người. Nói
cách khác, nhờ Chúa Giêsu, trong Chúa Giêsu, và với Chúa Giêsu mà chúng ta được gọi Chúa là Cha với tâm tình
thân thương trìu mến. Nếu chúng ta mạnh dạn đến với Chúa và thân thưa với Ngài: “Lạy Cha chúng con ở trên
trời”, là nhờ cái chết của Đức Giêsu trên thập giá. Thánh Phaolô nói với chúng ta: trong Đức Giêsu Kitô, Thiên
Chúa đã tha thứ mọi sa ngã lỗi lầm của chúng ta. Đức Giêsu đã giải phóng chúng ta khỏi mọi chướng ngại ngăn
bước chúng ta đến gần Thiên Chúa.
Throughout our lives, we are constantly faced with multiple choices, from basic decisions to life-changing ones.
There are choices we have to make instantly and choices
that require us to have more time to think about. The
power of our choice can have an impact on our future.
Making the right choice is crucial in our life as it may
determine the kind of life we have to live and what kind of
path we must take.
Điều Chúa muốn nói với Mattha hôm nay cũng chính là nói với mỗi người chúng ta: dù có
làm việc gì thì đừng quên điều tối quan trọng là tìm biết thánh ý Thiên Chúa. Chúng ta
không làm việc theo chỉ dẫn của loài người nhưng là theo chỉ dẫn của Thiên Chúa. Đón
Chúa vào nhà không phải để có cơ hội để phục vụ Chúa, mà là để có cơ hội lắng nghe
thánh ý Chúa. Chúng ta dễ dàng sửa soạn lễ vật, trang hoàng bàn thờ để tiến dâng lễ tế.
Nhưng để có một khoảng thời gian thinh lặng lắng nghe Lời Chúa lại là chuyện khó, và
càng khó hơn khi quyết định thực thi theo thánh ý của Chúa.
Looking more deeply into how Jesus responded
to the questions of the man, it is not so much on
what to do to achieve eternal life, rather, focus on
being, it is being able to be a neighbor to one
another. It is not just a question of “who is my
neighbor?” but more importantly, “am I a neighbor
to my brothers and sisters?” It is being able to live
out the law of love not just doing the law of love,
being able radiate the love of God not just acting
out the love of God. Doing is external, being is
internal. Who should I be not just what should
I do.
Giả thiết, nếu Chúa Giêsu đến với dân Israel hôm nay và một người thông luật lại hỏi Người, “Ai là người anh em
của tôi? ” Người sẽ thay đổi một chút bài dụ ngôn và thay vì người Samaritanô, Người sẽ đặt một người Palestin!
Nếu một người Palestin hỏi Người cũng một câu hỏi, thì trong chỗ người Samaritanô chúng ta sẽ gặp một người
Israel!
As a Church being sent by Jesus, we become
vulnerable to many things as we step out from
our comfort zones to reach out to people in
need. In our task of building bridges and
dialogue, we become susceptible to ways and
situations which we may consider to be uncomfortable with but it is when we are vulnerable
that God can truly work in us and through us.
Fulfilling this mission entrusted to us is a fulfillment of our love and service to God.
“Niềm vui” trong cuộc sống là điều ai trong chúng ta cũng mong ước, và nó cũng đồng nghĩa với hạnh phúc. Con
người dù giàu hay nghèo, cũng muốn sống vui vẻ. Niềm vui không thể mua bằng tiền bạc hay những mưu mô tính
toán. Niềm vui đích thực là niềm vui trong tâm hồn. Người có niềm vui đích thực, kể cả lúc ốm đau hoạn nạn hay
gian nan thử thách, vẫn cảm nhận được tâm hồn thư thái an bình. Phụng vụ hôm nay muốn hướng chúng ta đến
với niềm vui diệu kỳ ấy.